Văn tả người
Tả một bác lao công đang làm việc
Miêu tả cô giáo của em khi đang giảng bài Em hãy miêu tả hình ảnh của một cô giáo (hoặc thầy giáo) trong ngày đầu tiên đón em vào lớp trong năm học lớp một Viết một bài văn ngắn miêu tả hình ảnh cô giáo trong giờ dạy văn Em hãy tả lại một người nào đó tuỳ theo ý thích của bản thân mình Miêu tả về người mẹ của em Viết đoạn văn tả người anh trai thân yêu của em Tả người ông của em Tả một người thân của em đang làm việc ở nhà Tả hoạt động đang giảng bài cô giáo ( thầy giáo ) trong một tiết học trước mà em nhớ nhất Viết đoạn văn miêu tả một cụ già Trong các bạn em, ai là người vui tính nhất? Em quan sát và tả bạn đó trong lúc bạn đang trò chuyện, cười đùa Tả một người Thầy (Cô) giáo đã từng dạy em ở những năm học trước Tả người mẹ hiền thân thương của em_bài 1 Tả người mẹ hiền thân thương của em Tả thầy cô giáo đã từng dạy em_bài 1 Tả một người thân đang làm việc Tả một bạn học của em Tả một nghệ sĩ hài mà em yêu thích Viết đoạn văn tả người anh trai (hay người chị gái) của em Tả một người thân của em Tả một bạn thân thiết của em Tả người bạn thân của em Tả một em bé mà em yêu quý Tả thầy cô giáo đã từng dạy em Tả một chú bộ đội về thăm nhà Tả chú công an Tả một người thân em yêu quý Tả mẹ Hãy tả một người bạn thân mà em yêu quý Hãy tả một người bạn thân của em Tả cô giáo đã dạy dỗ em và cho em nhiều ấn tượng tốt đẹp Em hãy tả lại một ca sĩ đang biểu diễn Viết bài văn ngắn miêu tả một em bé khoảng 4 đến 5 tuổi Khuôn mặt mẹ luôn hiện lên trong tâm trí em. Em hãy viết đoạn văn tả lại gương mặt ấy Tả mẹ của em Em hãy viết bài văn tả người thân yêu và gần gũi nhất với mìnhTả một bác lao công đang làm việc
Không có công việc nào là thấp kém, mỗi việc dù nhỏ đến đâu thì những đóng góp của nó cũng mang lại lợi ích cho con người và xã hội.
Trường tôi rộng lắm với rất nhiều phòng học nhưng lúc nào chúng cũng sạch sẽ, mát mẻ. Đó là nhờ bàn tay chăm chỉ của bác lao công trường tôi.
“Những đêm hè
Khi ve ve
Đã nghỉ
Tôi lắng nge
Trên đường Trần Phú
Tiếng chổi tre
Xao xác hàng me…”
Khi đọc bài thơ “Tiếng chổi tre” cùa nhà thơ Tố Hữu, tôi nhắm mắt lại tưởng tượng chị lao công cần mẫn, vất vả. Nhưng khi nhìn thấy bác lao công trường tôi làm việc, hình ảnh ấy rõ nét hơn, cụ thể và sinh động hơn.
Bác lao công năm nay đã gần năm mươi tuổi. Tuy vậy, bác vẫn là người phụ nữ khỏe mạnh và chăm chỉ làm việc. Lúc nào tôi cũng thấy bóng bác đi qua đi lại. Có khi bác ở khu sân trường nhưng có khi đã thấy bác ở vườn cây... nhanh nhẹn lạ lùng. Một hôm về học muộn, tôi thấy bác đang quét dọn các phòng học. Nhìn từ xa, trông bác như một “vệ sĩ" của môi trường. Bác bịt kín mặt chỉ còn thấy đôi mắt. Tay phải cầm cây chổi, tay trái cầm thùng rác, bác đến từng lớp một. Cuối buổi học, lớp nào nhìn cũng như một “chiến trường” với những “chiến tích” của các cô cậu học trò. Bác cúi nhặt từng tờ giấy, từng cái túi bỏ vào thùng rác... Rồi cặm cụi, bác quét khắp cả lớp, từng hộc bàn, gầm ghế. Chổi bác đưa đến đâu dường như bao nhiêu bụi bẩn bị quét sạch đến đấy. Chúng sợ hãi chạy trốn nhưng cũng không thể nhanh hơn bàn tay bác. Sàn nhà đã sạch bóng, bác kê lại những dãy bàn ghế cho ngay ngắn như chúng em xếp hàng. Cuối cùng là anh bảng đen. Cuối buổi nhìn anh ấy thật lem luốc, chi chiết những chữ là chữ. Nhưng được bàn tay dịu dàng của bác lao công lau rửa, anh lại bảnh bao với mầu đen láng mịn. Nhìn anh thật kiêu hãnh. Khắp cả gian phòng đã được quét dọn cẩn thận. Xong việc bác đưa tay quệt đi giọt mồ hôi đang lăn dài trên trán, bác đưa mắt nhìn một lượt như ngắm lại thành quả cùa mình. Bàn ghế, bảng đen...cũng nhìn bác lao công như thầm cảm ơn... Cứ thế, hết phòng này đến phòng khác, bóng bác cứ âm thầm, lặng lẽ một mình trên hành lang lớp học dài hun hút... Bác lao công như một anh hùng lăn xả vào các chiến trường mà mỗi lúc bước vào là chiến trận hỗn độn nhưng khi bước ra là cả một thế giới bình yên.
Khi những tia nắng cuối ngày sắp tắt, bác lao công mới xong công việc của mình. Mặc dù làm việc trong tiết trời oi bức nhưng vẫn thấy trên khuôn mặt bác lao công niềm vui của người lao động chân chính. Niềm vui ấy được xuất phát từ chính tấm lòng và sự chăm chỉ của bác. Nhưng tấm lòng của bác lao công không phải ai cũng thấu hiểu. Bác lúc nào cũng âm thầm làm công việc của mình, những việc vì học trò chúng tôi. Lúc này đây tôi mới thấy được sự vất vả của bác. Thế mà học trò chúng tôi cứ vô tâm không để ý khiến cho công việc của bác nặng nề hơn.
Không có công việc nào là thấp kém, mỗi việc dù nhỏ đến đâu thì những đóng góp của nó cũng đều mang lại lợi ích cho con người và xã hội. Như bác lao công trường tôi, chăm chỉ cần mẫn với công việc của mình dù không ai biết đến nhưng công việc ấy đã mang đến cho học trò chúng tôi cả một không gian thoáng mát.
baitap365.com
Mẹo tìm đáp án nhanh
Search Google: "từ khóa + baitap365" Ví dụ: "Bài 5 trang 13 SGK Vật lí 12 baitap365